Hộ nghèo phải trích tiền hỗ trợ cho cán bộ thôn uống nước: Đó là CƯỚP chứ “bồi dưỡng” cái gì?

Nhiều hộ nghèo trên địa bàn xã Ba Nang (huyện Đakrông, Quảng Trị) phải nộp lại tiền hỗ trợ dịch Covid-19 cho các thôn để cán bộ ‘uống nước’ với số tiền 50.000 đồng/nhân khẩu.

Nhận tiền hỗ trợ Covid-19 chưa nóng tay, anh Hồ Văn Lập phải đóng 450.000 đồng bồi dưỡng cán bộ thôn “uống nước và chia cho các hộ không có”.

Trong căn nhà hai gian nền đất thưng tre ở thôn Sa Trầm, xã Ba Nang, huyện Đăkrông, ông Lập, 48 tuổi và vợ Hồ Thị Liên, 41 tuổi, vừa dùng xong cơm trưa. Bữa cơm chỉ có ít nếp rẫy dọn trên cái mâm nhôm lót lá chuối, ăn kèm măng rừng nấu với cá suối.

Bữa trưa của gia đình chị Hồ Liên ở thôn Sa Trầm, Ba Nang, Đăkrông
Thứ trong chiếc chậu màu đỏ là măng rừng nấu cá suối, những sản phẩm mang tính hái lượm vừa đâu đó trên rừng mang về bỏ miệng.

Ông Lập nói hơn 10 ngày trước, vợ chồng ông cùng đàn con mới được ăn thịt heo với gạo trắng. Đó là lúc ông được nhận tiền hỗ trợ dành cho hộ nghèo bị ảnh hưởng bởi Covid-19. Gia đình có chín nhân khẩu, gồm vợ chồng và bảy người con (hai con gái đầu đi làm ăn xa và vừa lập gia đình), mỗi người nhận được 750.000 đồng tiền hỗ trợ. Tuy nhiên, ông Lập bị cán bộ thôn Sa Trầm thu ngay 450.000 đồng, tương ứng 50.000 đồng một nhân khẩu.

Trước hôm nhận tiền, thôn Sa Trầm họp dân rồi vận động các hộ nghèo đóng 50.000 đồng mỗi khẩu từ tiền hỗ trợ dịch Covid-19 để “bồi dưỡng cán bộ thôn uống nước và chia lại cho các hộ khá giả hơn không được nhận tiền hỗ trợ”. “Thôn xin thì mình phải cho, phải đồng ý”, ông Lập nói.

Số tiền còn lại, vợ chồng ông Lập mua ngay hai tạ gạo trắng về tích trữ, sắm cho năm đứa con năm bộ áo quần mới để đi học. Hai lao động chính quần quật cả năm trên rẫy lúa chỉ đủ nuôi các miệng ăn trong chín tháng. Vợ chồng ông làm thêm rẫy sắn nhưng đất đai cằn cỗi, chỉ thu được sáu triệu đồng một năm.

****

Dân đói khổ, phải đi kiếm gì đó ăn cho qua mùa dịch, cầm cự sống qua ngày. Chẳng có tiền mua được miếng thịt hay rau ăn, chỉ dám vào rừng thấy gì mang về bỏ miệng.

Khẳng định với chúng mình, đó không phải là “phong tục” hay đặc sản kiểu ve sầu, bản tin VNE cho biết chỉ trước đó 10 ngày đàn con của chị Liên mới biết thế nào là cơm gạo trắng và thịt heo – sau khi nhận được 750k/ khẩu tiền hỗ trợ cô Vy.

Nhưng cũng vào hôm đó, nhà chị bị cán bộ thôn Sa Trầm đè nghiến ra thu ngay 450k, tương ứng 50k một khẩu. Tiền đó, được giải thích là tiền “bồi dưỡng cán bộ uống nước”.

Nói cán bộ xin đểu là không đúng. Đó là cướp bóc.

5 đứa con lít nhít, 2 vợ chồng quần quật cả năm trên rẫy chỉ nuôi đủ ăn trong 9 tháng. Ấy vậy mà đồng tiền hỗ trợ bị cướp ngay trên tay…

Gói hỗ trợ 63 ngàn tỉ đang cho thấy một bộ mặt khác của xã hội. Ở đó, la liệt những đồng bào đói ăn. Ở đó, việc xác định hộ nghèo/cận nghèo là một thứ đặc quyền, xin-cho. Ở đó, tham nhũng hoành hành đến mức người ta dựng cả người chết dậy để ăn tiền chính sách. Ở đó, không chỉ là chuyện tiền đi lạc vào nhà cán bộ mà còn là cướp.

Cướp trắng trợn. Cướp ngày. Cướp công khai. Cướp cấm cãi.

Theo nhà báo Đào Tuấn / VNExpress