Xuyên tạc về mục đích chuyến thăm của CTQH: Dưới con mắt của những kẻ h èn nh át và vô tri, chỉ thấy một sắc trời tăm tối

Sáng 08/7, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân cùng đoàn đại biểu cấp cao Quốc hội nước ta rời Hà Nội lên đường thăm chính thức nước CHND Trung Hoa thì trên các trang mạng xã hội phản động xuất hiện nhiều bài viết và comments của đám “đầu tôm” xuyên tạc về mục đích, ý nghĩa của chuyến thăm này. BBT xin gửi tới quý độc giả bài viết: “SỢ TÀU” ĐẾN NHU NHƯỢC”. Trân trọng giới thiệu !

Xem Thiên Long Bát Bộ, ai đủ kiến thức thì sẽ biết ngoài Đại Tống của người Hán thì còn có các láng giềng xung quanh như Đại Liêu của người Khiết Đan, Đại Lý của người Bạch, Tây Hạ của người Đảng Hạng, Thổ Phồn, Tây Tạng của người Hồ, Hồi… và Đại Việt của người Việt.

Hơn ngàn năm trôi qua, các nước Đại Liêu, Đại Lý, Tây Hạ, Thổ Phồn… ngày ấy đã bị người Hán đồng hóa và trở thành một bộ phận của Trung Quốc ngày nay. Song Đại Việt ta vẫn hiên ngang sừng sững, và trở thành một đất nước Việt Nam độc lập, tự chủ và tự cường.

Sau một ngàn năm chịu Bắc thuộc, chúng ta không bị người Trung Quốc đồng hoá mà ngược lại chính người phương Bắc lại bị Việt hóa (Ví dụ như Sĩ Nhiếp). Kế đó là chặng hành trình hơn ngàn năm dựng nước, giữ nước trước bành trướng phương Bắc, mở mang bờ cõi xuống phía Nam. Mấy ngàn năm máu xương đã đổ, cũng là chừng ấy năm rực rỡ gấm hoa, dân tộc chúng ta chưa từng khiếp sợ. Ấy vậy mà ngày nay, lại có một bộ phận người dân Việt Nam cứ nhắc đến Trung Quốc là khiếp hãi.

Không kể đến lũ kích động giật dây, mà có một đám người thật tâm sợ Tàu và bài Tàu đến mức cực đoan. Theo tôi, đó là đám người vô tri và đê hèn!

Nhưng chung quy để có cơ sự như ngày hôm nay, phải thành thật thẳng thắn đó chính là sự sai lệch trong phương pháp dạy và học sử. Sự yếu kém của ban Truyền thông – Tuyên giáo nước nhà trong việc truyền tải kiến thức cũng như gìn giữ, phát huy lòng tự hào dân tộc.

Suốt 12 năm học của tôi, trong SGK Lịch sử chỉ có dựng nước và giữ nước, hầu như chẳng có cái gọi là mở mang bờ cõi. Chỉ có khởi nghĩa, chống quân xâm lược… tuyệt nhiên không có cái gọi là những trang sử hào hùng về việc Việt Nam chúng ta phản công Trung Quốc, đánh Chăm Pa, dẹp Chân Lạp, Xiêm La …

Ấy thế mà để giữ cái tiếng là một dân tộc hiền lành, yêu chuộng hòa bình đến thái quá, dần dà những trang sử chúng ta được học chỉ đang thể hiện một dân tộc yếu đuối, quanh năm suốt tháng bị Tây, Tàu đô hộ và xâm lược. Họ đã vô tình lược qua, bỏ qua những trang sử vẻ vang của dân tộc Việt Nam. Nên nhớ cầm quân sang đánh xứ khác, không phải là hành vi của kẻ ác, đó còn là sự chủ động của một dân tộc khi chủ quyền bị xâm phạm. Không nhẽ cứ bị động chờ kẻ ác sang bắt nạt, chúng ta không được chủ động làm điều đó hay sao?

Như cụ Nam Cao nói: “Những người yếu đuối vẫn hay hiền lành. Muốn ác, phải là kẻ mạnh.” – Việt Nam chúng ta chưa từng ác, chưa dám vỗ ngực tự nhận là mạnh song không phải là một dân tộc yếu đuối, nhu nhược dễ bị bắt nạt. Nếu chúng ta yếu đuối, nếu chúng ta nhu nhược, nếu chúng ta chỉ biết tới hòa bình thì đã bị gã láng giềng tàn ác kia nuốt đến chẳng còn xương rồi.

Đấy! Cứ giữ nguyên phương pháp dạy và học Sử như trước kia, không chỉ nói là sai lầm mà còn là sự thiếu tôn trọng tiền nhân đi trước. Để có được giang sơn một dải hình chữ S như ngày hôm nay, biết bao máu xương cha ông đã đổ, chúng ta phải biết để mà trân trọng và tự hào về điều đó.

Hãy ghi lòng tạc dạ lời răn dạy của vua Trần Nhân Tông: “Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác. Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu.”

Vậy nên là con dân của nước Việt Nam hãy nhìn vào lịch sử để mà tự hào. Cha ông ta chưa từng khiếp sợ – vậy thì chúng ta càng không được thua kém và yếu nhược.

Ấy vậy mà hiện nay có rất nhiều kẻ vô tri và đê hèn, họ bị căn bệnh “sợ Tàu” nó ăn sâu vào xương tủy. Nhắc đến việc đi nghĩa vụ quân sự của mình hay người thân là giả câm, giả điếc trong khi sẵn sàng lên mạng cào phím: “Chúng tôi sẵn sàng cầm súng”. Nghe đến Trung Quốc là sợ tụt cả quần nhưng ngoài miệng ra rả: “Đả đảo chính quyền cộng sản đang bán nước cho Trung Quốc”.

Nước chúng ta là nước nhỏ hơn, chúng ta không sợ hãi nhưng cần có cư xử đúng mực, không thể cái gì cũng dùng bạo lực để giải quyết. Ngoài quân sự, còn đó cả Kinh tế – Chính trị phù hợp, nó là “biết địch biết ta”.

Chẳng thế mà sau khi đánh tan bè lũ xâm lược của nhà Minh, Lê Lợi đã phải cấp lương thảo cho lũ bại trận rút quân về nước. Chẳng thế mà sau khi đánh tan tác 29 vạn quân Thanh xâm lược, Quang Trung phải chủ động viết thư nghị hòa. Chẳng lẽ đấy cũng là nhu nhược, là bán nước hay sao?
Ôm cái tư tưởng sợ hãi, yếu nhược từ trong tâm tưởng, cứ cái gì liên quan đến Trung Quốc… là co vòi rụt cổ, thế thì lấy gì mà yêu nước, mà bài Tầu? Có lẽ, hô chỉ là hô cho có, vậy nên những kẻ “yêu nước đầu tôm” như này rất dễ bị bọn phản động kích động và dắt mũi!

Thời buổi hội nhập hóa, học tiếng Trung và tìm hiểu văn hóa Trung Quốc chính là tự chúng ta tạo cho mình đủ can trường chống lại bành trướng Đại Hán. Chả hiểu sao đám yêu nước đầu tôm ấy cho rằng đó là: “Sắp mất nước tới nơi”.

Thời buổi thông thương kinh tế, cởi mở du lịch, du khách Trung Quốc ồ ạt sang Việt Nam du lịch, mang theo nguồn thu cho đất nước – một tín hiệu tích cực. Ấy vậy mà đám yêu nước đầu tôm ấy rúm ró kêu rằng: Sắp mất nước tới nơi. Rằng chính quyền Việt Nam đang “hèn với giặc, ác với dân.”

Đám yêu nước đầu tôm ấy chỉ biết tới một Trần Ích Tắc phản bội dân tộc mà không nhìn thấy những Trần Nhân Tông, Hưng Đạo Vương… lẫy lừng, ba lần chiến thắng quân Mông Nguyên xâm lược.

Đám yêu nước đầu tôm ấy chỉ thấy một Lê Chiêu Thống đê hèn bán nước mà không nhìn thấy anh hùng áo vải Quang Trung đập tan 29 vạn quân Thanh xâm lược.

Đám người ấy có chịu hiểu, đất nước chúng ta hiện đang có dân tộc Hoa, vốn xuất xứ bên Trung Quốc. Họ có từng thấy Anh Hai Lam Trường mặc áo cờ đỏ quốc kỳ, hát vang ca khúc: TỰ HÀO VIỆT NAM không?

Đúng là dưới con mắt của những kẻ hèn nhát và vô tri, chỉ thấy một sắc trời tăm tối. Quý vị có thấy đúng vậy không ?