Từ bao giờ cái á c l ộng h ành như thế?

Tôi không sợ điều gì bằng những dòng này “Nghi phạm truy sát kinh hoàng cả gia đình em trai khiến 2 cha con tử vong: Gây án xong bình thản uống nước chè, chào hàng xóm ở lại mạnh khỏe!

Cái á c k inh h oàng, s át nhân thản nhiên và báo chí xem như chuyện bình thường!

Sát nhân đó là anh ruột và bác ruột của n ạn nh ân anh/chị ạ!

Từ bao giờ cái á c l ộng h ành như thế?

Những khẩu hiệu rỗng tuếch, những tấm bảng gia đình văn hóa hay con người mới gì gì đó… chẳng mảy may ngăn được cái ác hiện hình, rõ ràng và gh ê s ợ đến như vậy.

Tôi không mong những điều lớn lao huyễn hoặc trong văn bản, tôi không thích những lễ lạt hô hào chúc tụng tôn vinh nhau, tôi không vui với những thành tích xổi thì…

Tôi chỉ mong người dân đỡ vất vả, bớt thuế má và đừng t àn á c thản nhiên với nhau như vậy. Đó mới là khẩu hiệu vĩ đại nhất!

Fb Hà Phan


———

Vụ việc chém nhau vì tranh chấp đất đai ở Đan Phượng sáng nay cho thấy người dân á c với nhau.

Họ có thể ch ửi r ủa, ch ém g iết nhau vì một khoản vay không trả, một mét đất bị lấn, nhưng lại im lặng để hàng chục nghìn tỷ tiền thuế của dân mất trắng.

Fb Trịnh Bá Tư