Súng sẽ tiếp tục nổ nếu người nông dân bị bần cùng hóa vì tranh chấp đất đai
Đặng Văn Hiến – người nông dân hiền lành có lẽ cả cuộc đời chỉ biết bám chặt vào những gốc cây cao su, gốc cây điều nơi vùng rừng thiêng nước độc đầy nắng gió Đak Nông nếu như bi kịch cướp đất không xảy ra. Gào trời trời không thấu, kêu đất đất không thưa, trong bế tắc người nông dân ấy nổ súng. Và ngày hôm qua, anh đã bị tuyên án tử hình!
Nếu có ai đã từng lên những vùng đất rừng này thì mới hiểu cái cảnh “rừng thiêng, nước độc”. Ấy vậy mà, không ít người dũng cảm lên đây theo lời kêu gọi xây dựng kinh tế mới. Họ cần cù, phá từng mảnh đất, cuốc từng ngọn cỏ tranh, nâng nui từng gốc cây, trèo bao ngọn núi để gánh nước chăm bẵm và để rồi những cái cây ấy nằm dưới cái máy ủi sinh sát của công ty kia, còn xót xa nào hơn?
Nguồn sống của họ chỉ trông vào những gốc cây tiêu, cây điều mà họ đã nuôi lớn bằng máu, nước mắt, mồ hôi của mình đằng đẵng mấy chục năm trời, thậm chí trời cho thì có ăn, còn mất mùa thì cả năm nhịn đói, ấy vậy nhóm lợi ích lỡ nào cướp đi của họ. Tôi vẫn nhớ mãi, hình ảnh anh Hiến trước khi ra tự thú run run khóc trong vòng tay người thân với đôi mắt ráo hoảnh. Đàn ông mấy ai rơi nước mắt, mà anh lại khóc hết nước mắt !
Cứ tưởng thời phong kiến đã đi qua lâu rồi, mà giờ nay mầm mống của nó vẫn còn dai dẳng tồn tại ở cái công ty Long Sơn kia và cả chính quyền địa phương tiếp tay cướp đất của dân giao cho doanh nghiệp, áp bức đến nỗi người dân phải dùng súng để tự cứu mình. Cứ tưởng khi anh Hiến bước ra tự thú, thành khẩn khai báo thì công lý sẽ thực thi, nhưng hóa ra…. chỉ là diễn viên hài! Biểu tượng thần công lý của ngành luật rất hay: Thần công lý tự bịt mắt không nhìn bên nào trước khi ra phán quyết để đảm bảo tính khách quan. Nhưng cuối cùng, tấm vải bịt mắt ấy có lẽ đã bị ép bởi “đấng tối cao” nào đó trong bản án này.
Niềm tin vào một bản án công minh cho những kẻ cướp đất thay vì chỉ đổ hết lên những người nông dân bần cùng ấy đã không được thực thi. Tính công minh cho một kẻ giết người vì bị ép vào đường cùng, đã đầu thú, đã khắc phục hậu quả, đã được người thân các nạn nhân bị chết 2 lần làm đơn xin miễn án tử… là một điều xa xỉ quá lớn đối với phiên tòa này.
Đau đớn, chua xót, phẫn nộ tân cùng!
Mạng sống của Hiến chỉ còn đếm ngược từng ngày vọn vẹn ở tờ đơn ân xá. Tôi cầu mong phép màu xảy ra với anh. Nhưng dù anh Hiến có được ân xá hay không thì sau phiên tòa này sẽ xuất hiện một tương lai gần đầy u ám, khốc liệt hơn ở Tây Nguyên nói riêng và Việt Nam nói chung liên quan đến mâu thuẫn đất đai…. Sự phản ứng của người dân trước phiên phúc thẩm bị hoãn hồi tháng 5/2018 là một minh chứng rõ ràng nhất.
Phải khẳng định chắn chắn một điều rằng, súng sẽ tiếp tục nổ nếu người nông dân bị bần cùng hóa vì tranh chấp đất đai Đặng Văn Hiến y án tử hình. Và sự u uẩn này sẽ còn kéo dài chừng nào sự im lặng trước cái xấu, cái ác vẫn tồn tại trong đám đông. Điều đáng sợ nhất của một xã hội chính là người dân sẽ tự đi tìm công lý cho mình…
(Theo Quoc hoi)