Người Anh đã đến Hà Tĩnh, còn người Việt sao nỡ c.ay ngh.iệt nói “th.am thì ch.ết”?

… Người Anh hôm nay đã đến Hà Tĩnh với mong muốn tiếp cận gia đình có thân nhân t.ử n.ạn để họ có thể nhận ra người thân của mình… Một hành động nhanh chóng và tử tế.

Lòng nhân ái và trách nhiệm của họ chắc chắn ăn đứt mấy cái xứ sở suốt đời chỉ giáo điều, chủ trương này nọ nhưng không hề thấy hành động gì cả.

Họ – Những người xa lạ!

Những người xa lạ đến và chết trên đất nước họ, họ im lặng làm chức trách của mình. Người Trung Quốc chỉ trích họ, họ im lặng làm việc của mình. Chiếc xe container quan tài đá lướt qua trước mặt họ, họ cúi đầu mặc niệm. Đứng trước nỗi đau không phải do họ gây nên, họ nói: Chúng tôi xin lỗi !

Trước những nạn nhân không thấy mặt, không quen biết, chẳng cùng huyết thống hoặc đồng bào; họ khóc và thắp nến cầu nguyện thành kính.

Không công bố danh tính nạn nhân. Họ không công bố Quốc tịch, nhưng từ xa xôi họ cử người đến tận miền quê Việt Nam để đấu nối thông tin, và hỏi gia đình nạn nhân cần được giúp đỡ điều gì?

Dù 39 người vào đất nước họ là bất hợp pháp, họ vẫn kêu gọi gia đình các nạn nhân được nhập cảnh vào đất nước mình.

Họ chưa nói về di cư, nhập cư. Họ chưa nói về Hộ chiếu. Họ chưa nói về trồng cần xa hay buôn lậu. Họ chưa chỉ trích, chưa ca thán, chưa nói về đúng sai. Họ chỉ im lặng làm theo mệnh lệnh của lương tri và trái tim mình.

Họ là người Anh. Người Anh có một câu ngạn ngữ rằng: “Sự im lặng du dương hơn bất cứ bản nhạc nào”…

Theo Fb Hung Do / Hoàng Phúc Nguyên