Vì sao Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật?

UBKT Trung ương vừa công bố kết luận về những dấu hiệu vi phạm kỷ luật Đảng đối với ông Chu Hảo, Giám đốc – Tổng Biên tập Nhà xuất bản Tri thức. Ông Chu Hảo được cho đã suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, vi phạm quy định về những điều đảng viên không được làm, có những bài viết, phát ngôn có nội dung trái với Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị, quy định của Đảng, chính sách, pháp luật Nhà nước.

Đối với những ai biết đến ông Chu Hảo từ trước có lẽ không bất ngờ trước những kết luận của UBKT Trung ương. Thời gian qua, Chu Hảo cùng với một số cán bộ, đảng viên thoái hóa, biến chất về tư tưởng liên tục trả lời các trang mạng như BBC, VOA, RFA; tham gia các nhóm “Kiến nghị 72”; “Thư ngỏ 61”; lợi dụng quyền tự do, dân chủ để kêu gọi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng. Điển hình trong bài viết “Đã đến lúc cần phải đối thoại” ông Chu Hảo viết: “Nguyên nhân gốc rễ của mọi ý kiến bất đồng, mọi bức xúc và phẫn uất đều nằm trong những điều bất cập, phản khoa học, phản tiến bộ, phản dân chủ của Cương lĩnh đảng CSVN và Hiến pháp nước CHXHCNVN. Hai văn kiện lạc hậu ấy đang gây ra điểm tắc nghẽn, tạo ra mọi bê bối trong các lĩnh vực, bóp nghẹt mọi tiềm năng và cơ hội phát triển của dân tộc ta”.

44806374_152394939074228_2122340784895164416_nĐối với những ai biết đến ông Chu Hảo từ trước có lẽ không bất ngờ trước những kết luận của UBKT Trung ương

Thử hỏi, với một chức trách là một đảng viên, thậm chí từng là cán bộ cấp cao của Đảng mà Chu Hảo lại phát biểu những câu đi ngược lại với lời thề trung thành với Đảng, phê phán cả Cương lĩnh lẫn Hiến pháp của đất nước. Đó hoàn toàn không phải là sự dân chủ trong Đảng mà thực chất là lợi dụng quyền dân chủ để xóa bỏ vai trò của Đảng đối với đất nước, là sự tự diễn biến, tự chuyển hóa nghiêm trọng.

Được biết Chu Hảo làm luận án Tiến sĩ năm 1979. Ông được phong hàm Giáo sư năm 1983. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, từ đó đến nay, ông không hề có một công trình nghiên cứu có giá trị nào trong ngành vật lý, là lĩnh vực chuyên môn của mình.

Năm 1985, Chu Hảo làm Viện trưởng Viện nghiên cứu Công nghệ Quốc gia. Ngoài ra còn làm ở Viện Vật lý Kỹ thuật và làm Viện phó Viện nghiên cứu Ứng dụng Công nghệ. Năm 1996, ông được bổ nhiệm làm Thứ trưởng Bộ Khoa học & Công nghệ kiêm Giám đốc Khu Công nghệ cao Hòa Lạc. Từ năm 2005 đến giờ, ông là thành viên Hội đồng Trung ương của Liên hiệp các Hội khoa học Kỹ thuật Việt Nam. Như vậy, Chu Hảo phải chịu trách nhiệm về tình trạng của Khu Công nghệ cao Hòa Lạc và những vụ tham nhũng đằng sau, khi mà cho đến giờ, 9 năm sau khi dự án được triển khai, khu đất này vẫn giống một mảnh đất hoang để cho thuê hơn là một “thành phố công nghệ” như dự tính. Vậy mà suốt bao năm nay, trong khi toàn bộ phong trào đối lập vẫn không ngừng phê phán sự yếu kém của nền khoa học – công nghệ Việt Nam, mà không hề đặt câu hỏi về trách nhiệm của Chu Hảo. Thay vào đó, Giáo sư Chu Hảo – người không đưa ra được một công trình nghiên cứu hoặc bài báo học thuật có giá trị nào trong đời, cũng là người thất bại trong mọi vai trò quản lý mà ông từng đảm nhiệm lại được dư luận ca ngợi như một trí thức lớn, tiến bộ, yêu nước.

Hiện nay, trong mắt dư luận, Chu Hảo hiện diện dưới cương vị Giám đốc NXB Tri Thức, thành viên trong ban lãnh đạo Viện Phan Chu Trinh, Đại học Phan Chu Trinh (vừa giải thể) và Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh. Ông thể hiện mình là một nhà hoạt động và nhà yêu nước mẫn cán, khi liên tục đi từ Bắc chí Nam để vận động tài chính cho những tổ chức này. Tuy nhiên, ít ai biết được rằng khi Đại học Phan Chu Trinh đóng cửa vì thua lỗ và NXB Tri Thức liên tục than vãn về tình hình tài chính khó khăn, nhiều tác giả và dịch giả hợp tác với NXB Tri Thức được trả nhuận bút bằng sách, thì Chu Hảo vẫn đang chơi golf hằng tuần, đồng thời sở hữu nhiều biệt thự ở Đà Nẵng và Hà Nội. Bây giờ nếu dư luận đề nghị NXB Tri Thức minh bạch hóa tài chính, chưa chắc ông Chu Hảo dám thông qua.

Từ tất cả những điểm trên, có thể kết luận rằng Chu Hảo không phải là một trí thức, cũng không phải là một nhà yêu nước. Ông chỉ là một nhân vật con ông cháu cha, hưởng mọi sự đãi ngộ, rồi giữ vị trí quan trọng trong một nhóm lợi ích.

Đã có một số ý kiến thắc mắc, vì sao Chu Hảo là một nhân vật đặc biệt quan trọng với ảnh hưởng bao trùm lên IDS, Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh, Viện Phan Chu Trinh, trang Bauxite Việt Nam, cùng một loạt các hội đoàn dân dự liên quan đến phe này?

Để trả lời câu hỏi này, hãy điểm lại lịch sử NXB Trí Thức do Chu Hảo làm giám đốc, để thấy mối liên hwj chặt chẽ giữa chức năng dán mác, phong thần của cơ quan này với sự nổi lên của các hội nhóm.

Năm 2005, Chu Hảo bất ngờ xin nghỉ hưu sớm. Cùng năm này, ông trở thành thành viên Hội đồng Trung ương của Liên hiệp các Hội khoa học Kỹ thuật Việt Nam (VUSTA). Tháng 9/2005, NXB Trí Thức được thành lập trực thuộc VUSTA và đặt văn phòng ở ngay trụ sở VUSTA.

Ngày 07/12/2005, VUSTA ra Quyết định số 1417/QĐ-LHH, về việc thành lập Quỹ Dịch thuật Việt Nam, thứ được đổi tên thành Quỹ Dịch thuật Phan Chu Trinh vào ngày 09/01/2007, rồi đổi tên thành Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh vào tháng 11/2008.

Cũng trong tháng 12/2005, NXB Tri Thức xuất bản những cuốn sách đầu tiên, nhuận bút cho dịch giả của những cuốn sách này cũng chính là khoản chi đầu tiên mà Quỹ Dịch thuật Việt Nam xuất bản.

Tháng 12/2006, các bản dịch của NXB Tri Thức bắt đầu được tài trợ của Trung tâm Văn hóa và Hợp tác Đại sứ quán Pháp tại Việt Nam, trong khuôn khổ Chương trình Hỗ trợ Xuất bản Nguyễn Văn Vĩnh. Không đáng ngạc nhiên, vì Chu Hảo là Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt – Pháp từ năm 1996 đến nay.

Từ tháng 01/2007, tại trụ sở VUSTA số 53 Nguyễn Du, Hà Nội, NXB Tri Thức bắt đầu tổ chức định kỳ “một loạt các buổi tọa đàm về sách và đọc sách”. Trong thực tế, đa số các “buổi tọa đàm” này có bản chất là buổi diễn thuyết, nơi diễn giả mượn sách để tuyên truyền chính trị. Trong những buổi sinh hoạt này, Chu Hảo thường xuyên giữ vai trò điều phối.

Tháng 2/2007, ngay sau khi Quỹ Dịch thuật Việt Nam đổi tên thành Quỹ Dịch thuật Phan Chu Trinh, NXB Tri Thức khởi động kế hoạch xây dựng lực lượng sinh viên bằng buổi diễn thuyết đầu tiên trên giảng đường, tại Đại học KHXH&NV Hà Nội.

Ngày 18/10/2007, Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS) được Sở Khoa học Công nghệ Hà Nội cấp giấy phép hoạt động khoa học và công nghệ. Từ 07/12/2007, Viện IDS đã liên tục cùng NXB Tri Thức tổ chức các “buổi tọa đàm” ở trụ sở VUSTA. Cho đến hết tháng 07/2008, 16 thành viên của Viện IDS chỉ nhận tổng cộng 3 đề tài nghiên cứu và không đưa ra một công trình nghiên cứu hoàn chỉnh nào. Trong khi đó, cũng trong khoảng thời gian này, Viện tổ chức trung bình 2 “buổi tọa đàm” một tháng. Với kết quả nghiên cứu quá ít và mật độ “tọa đàm” quá dày, khó có thể nói Viện IDS là một viện nghiên cứu nghiêm túc hay một một công ty tổ chức sự kiện.

NXB Trí Thức là cơ quan bảo trợ cho việc xuất bản và tổ chức sự kiện cho các ấn phẩm và hoạt động của ông Phạm Toàn. Cần lưu ý rằng hầu hết những hợp tác sôi nổi giữa NXB Tri Thức và Phạm Toàn được tiến hành trong hai năm 2009 và 2010, khi trang Bauxite Việt nam do ông này tham gia điều hành đang là tâm điểm của phong trào chính trị đối lập. Nhìn vai trò của nhóm trí thức cầm đầu Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh trong trang Bauxite Việt Nam, thái độ của trang này đối với nhân vật Phan Chu Trinh.

Còn Đại học Phan Chu Trinh và Viện Phan Chu Trinh thì chỉ là cái vỏ để Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh chiếm đất công, tiếp cận sinh viên và công khai quy tụ các tổ chức. Tất nhiên, trong tất cả các tổ chức này, Chu Hảo đều giữ vai trò quan trọng, cả trên danh nghĩa lẫn hiện thực.

Nhìn toàn bộ tiến trình thời gian, có thể thấy các chân rết của Chu Hảo đã chỉ công khai ra mặt, hoặc hoạt động sôi động, sau khi được NXB Tri Thức cung cấp tính chính danh. NXB Tri Thức có vai trò như một loại bảng phong thần của phe này. Nó khoác cái vỏ “trí thức”, “chính thống”, “được công nhận” cho mọi hoạt động của người trong phe – dù là hoạt động tuyên truyền chính trị hoạt động kinh doanh, trong những đường dây bán tranh và tác phẩm nghệ thuật chất lượng thấp cho giới giàu sổi ngoại quốc.

Cần nhớ rằng, NXB Trí Thức không phải là vũ khí duy nhất của Chu Hảo. Với cương vị Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt – Pháp từ năm 1996 đến nay, Chu Hảo là người cầm cân nảy mực ở tòa nhà L’espace Tràng Tiền, không gian sinh hoạt văn hóa được coi là sang trọng và đắt giá nhất miền Bắc Việt Nam. Trong cái thường gọi là giới học thuật và nghệ thuật Việt Nam, ai được tổ chức sự kiện ở NXB Tri Thức và L’espace, người đó có tên tuổi được công nhận và tiền đồ có cơ cất cánh.

Bằng năng lực luồn lách của mình, Chu Hảo thu về dưới trướng không chỉ những trí thức già nua hay những “nhà hoạt động” xu thời, mà cả nhiều nhóm thanh niên có nhiều tham vọng kèm chút chữ nghĩa. Nỏi bật gần đây là HopeLab – một hội đoàn tự xưng là “Academic Team”, nhưng không có các sản phẩm học thuật. Nhóm này chỉ có hai hoạt động: diễn thuyết để quảng bá triết học chính trị và tài trợ tủ sách – đa phần là sách chính trị – cho các quán cafe. Tiền mua sách không rõ nguồn, nhưng lượng quán cafe đã thâm nhập là rất lớn. HopeLab kiểm soát hai tụ điểm, là quán TranQuil và Tổ Chim Xanh. Trong đó, TranQuil là một điểm đến thường xuyên của Đoan Trang và những người bạn.

Với những việc làm như vậy, việc ông Chu Hảo bị xem xét kỷ luật là điều không còn phải bàn cãi nhiều. Điều khiến người ta suy nghĩ sau câu chuyện này đó là, tại sao một người từng ở cương vị, trọng trách cao trong Đảng, Nhà nước lại có thể “trở cờ” như vậy? Đó chẳng phải là sự thiếu tu dưỡng, rèn luyện dẫn đến suy thoái về tư tưởng, “tự diễn biến” đó sao?

Theo FB