Rợn người trước nghĩa cử quan trường: “Anh đi, các chú ở lại bóp cổ dân tiếp nhé”
Nhìn vào những cánh tay vẫy chào cựu Giám Đốc Sở Tài Nguyên Môi Trường Tp.HCM- Đào Anh Kiệt, mọi người nghĩ gì? Riêng tôi, tôi thấy rợn tóc gáy. Chủ nhân của những cánh tay vẫy chào đều ít nhiều có vai vế trên quan trường lẫn thương trường.
Họ vẫy chào một bị cáo như vẫy chào người hùng, như trong những bộ phim Hongkong khi đại ca giang hồ vào tù, đàn em đưa tiễn:” Anh đi mạnh giỏi!” Kiệt bước giữa 2 hàng cảnh sát xung quanh là sự tung hô của những ” ân tình xưa cũ” hình ảnh đó như anh hùng hiên ngang trước kẻ thù. Mọi định lý nhân sinh đều vô nghĩa trước đội ngũ quan chức, doanh nghiệp sống ch ê't cùng nhau này.
Giám đốc Sở Tài Nguyên Môi Trường là người quản lý toàn bộ quỹ đất của một Tỉnh hoặc Thành. Ở vị trí này ông Kiệt đã ban ơn mưa móc cho bao nhiêu doanh nghiệp? Bao nhiêu thân tín? Chủ tịch, phó chủ tịch khắp các quận huyện ít nhiều đều có ân tình. Nhìn lại ân tình đó từ đâu mà có? Từ chức vụ, từ quỹ đất của người dân, của Nhà Nước? Chức vụ đó là dân cho, quỹ đất đó là của dân. Quan chức lợi dụng chức vụ chia bè, kết phái tạo nên một hệ thống tham nhũng đan xen, chồng chéo, kết dính với nhau. Họ dùng tài sản của dân làm tín vật kết bái, dùng nước mắt người dân làm giao hảo thâm tình. Cướp càng nhiều, máu càng chảy, nước mắt càng rơi thì tình giao hảo đồng chí thêm bền chặt.
Khác với Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn khai báo loanh quanh, chối tội, khai ra chúa mình từng thờ. Nguyễn Hữu Tín hôm nay đã nhận hết lỗi. Tín khai nhận việc mình vượt mặt Nguyên Chủ tịch TP.HCM Lê Hoàng Quân, mình sai. Phải chi Tín dùng cái chí khí này chi ê'n đấu cho dân thì hay biết mấy. Trớ trêu thay định nghĩa anh hùng của quan với dân khác nhau quá. Đạo nghĩa của phường cướp khác với đạo nghĩa dân thường. Phiên xét xử hôm nay ngoài xét tội của các bị cáo đã có một tác dụng khác. Tác dụng nhận diện.
Một bộ phận không nhỏ quan chức Tp.HCM đã xây dựng thành công định nghĩa đoàn kết tham nhũng. Họ cùng xâu xé người dân, xem người dân như miếng mồi. Họ nhấm mồi để đo tình nghĩa, thắng làm vua, thua đi tù, nặng hơn thì ch ê't. Chính tư duy này đã khiến công cuộc cướp bóc diễn ra công khai, tàn nhẫn.
Những cánh tay vẫy biểu thị cho sự đồng lòng nhất trí. Trong mắt họ chỉ có những người ” đồng chí ” là cùng đẳng cấp. Chỉ có hên xui phe phái, mãi mãi không có người dân. Nước mắt người dân chưa bao giờ rửa sáng lương tâm họ. Rồi mai này những cánh tay vẫy hôm nay sẽ tiếp tục cướp bóc, tiếp tục luồn lách thôn tính tài sản, hạnh phúc cuộc đời người dân ra sao?
Người ta chỉ có thể sửa chữa cái sai chứ không thể thay đổi nó khi nó đã là bản chất. Khi tham nhũng trở thành bản chất của quan chức thì tuyệt đối không thể sửa chữa.
FB Nguyễn Thùy Dương